Sau một hồi, thân ảnh có chút gầy ốm của Thủy Tử An xuất hiện trước mặt Chung Nhạc. Quần áo trên người hắn có chút tổn hại, nhưng khí sắc lại vô cùng tốt, thần thái sáng láng, cất bước như bay tiến về phía gian miếu nhỏ. Lúc này sắc trời đã tối, thái dương chìm xuống sau núi, trong gian miếu nhỏ tản mát ra ánh sáng u ám.
- Thủy Tử An, sau trận chiến này, đủ khiến cho hung danh của ngươi lại lan truyền thêm mấy trăm năm trong Tây Hoang ta!
Anh lão đầu thở dài một tiếng, nói:
- Bất quá, thực lực của Hiếu Ma Thần cũng không tệ chút nào, đúng không? Ngươi có cần lưu lại chữa thương hay không?
Trong lòng Chung Nhạc nhất thời cả kinh:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây