Ban ngày mọi người dừng lại nghỉ ngơi dưới bóng cây, đôi khi có tiếng nức nở chợt vang lên giữa đám đông, vốn dĩ chỉ có một người khóc, ngay sau đó là một đám người cùng nhau khóc.
Tỉnh thì khóc, khóc mệt rồi thì lại ngủ.
Không biết đến bao giờ chuỗi ngày này mới kết thúc.
La Vạn Nhai dựa vào thân cây, yên lặng nhìn ánh mặt trời xuyên qua kẽ lá chiếu xuống mặt mình:
“Tiểu Thất, trước kia ngươi làm cái gì?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây