Đại Vũ nghe được những lời này mà ngẩn người, hắn đứng bên ngoài cabin, nhìn Khánh Trần đi vào trong cabin:
“Ngươi chán sống rồi sao? Cứ liều mạng như thế thì sớm muộn gì cũng chết. Bây giờ còn đỡ, ngươi bị đụng trúng xương sườn, nếu người đụng trúng đầu, đến lúc đó vải liệm phải thành “vải liệm” thật rồi.”
Khánh Trần xoay người, hắn đứng dưới cánh quạt, trong tiếng vang ầm ầm cười to:
“Ta đã không còn đường lui, lần này không thăng chức lên bán thần, ta quay về sẽ phải chết.”
Đại Vũ im lặng, dù Khánh Trần nói hắn ta giúp hắn đoạt quyền cũng không phải vì hắn, nhưng mà hắn lại là người được lợi trực tiếp. Hiện giờ đối phương dùng cấp A đối mặt với bán thần, lại còn có thể thản nhiên cười to, hắn không thể nào làm được chuyện này.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây