Hắn cố gắng sử dụng triệt để thính giác của mình, hắn nghe thấy âm thanh từng nhánh cây ngọn cỏ khẽ lay động, thậm chí...hắn còn nghe thấy hai bên vách đá có tiếng dân tộc Mosuo và cả tiếng cười khẽ. Tiếng cười ấy dường nhcasch đây rất xa, có lúc là một người, có lúc là nhiều người.
Đã bắt đầu xuất hiện ảo giác rồi sao?
Một giây sau, phía sau Khánh Trần có tiếng hét thất thanh đang ngày một gần hắn. Hắn khẽ cau mày, hắn dựa hai tay vào vách núi hai bên rồi dùng một lực thật mạnh tự bẩy bản thân lên cao 4m. Ngay sau đó, tiếng bước chân rầm rầm truyền lên từ phía dưới Khánh Trần, có người chạy từ phía sau đâm trúng vào người phía trước.
Trong hoàn cảnh vừa bức bối vừa tối tăm này, đoàn người như hệ thống domino bị sụp đổ vậy, người phía trước bị người phía sau đụng trúng sẽ bắt đầu hoảng loạn và điên cuồng chạy về phía trước.
Sự trật tự lúc đầu giờ đây đã hoàn toàn biến mất, mọi người không còn yên lặng lần mò tiến về phía trước nữa mà chạy bán sống bán chết trong bóng tối, sợ rằng thứ nguy hiểm không rõ nguồn gốc ở đằng sau sẽ nuốt mất bản thân! Tay và chân của Khánh Trần được dùng để di chuyển giữa hai vách đá. Hắn giống như một con ếch xanh bật nhảy về phía trước, mỗi bước nhảy của hắn dài hơn mười met, sau đó lại đỡ chặt tay vào hai vách đá.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây