Ương Ương cười tủm tỉm nói, nàng nắm chặt tay Khánh Trần và rồi hai người bay về phía Căn cứ huấn luyện.
Đang bay lơ lửng trên trời, Ương Ương bỗng nhiên hỏi:
“Thực ra...ngươi cảm thấy lần này đối mặt với Trần Dư rất có thể sẽ không sống sót trở về, vì thế ngươi mới mới nói với những lời này đúng chứ. Với tính cách của ngươi thì đáng lẽ sẽ để ta phải chờ rất rất lâu mới đúng. Ngươi định thông qua sinh tử quan rồi trở về giết Trần Dư, nhưng sau đó ngươi mới phát hiện, bản thân không thể đột phá trong một khoảng thời gian ngắn như vậy được. Vì thế ngươi lo lắng mình sẽ chết, mà đã chết thì có những lời muốn nói cũng không kịp nói nữa rồi.”
Khánh Trần trầm ngâm hồi lâu:
“Ừ. Không chỉ có vậy, ta còn lo rằng không thể sống sót ra khỏi vùng đất cấm, nơi đó đã từng có quá nhiều người chết, ta cũng không có gì đặc biệt hơn so với họ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây