“Nằm, hiện giờ người nhất định phải nghỉ ngơi. Thân thể là gốc rễ của người tu hành. Liều mạng và nhiệt huyết tất nhiên là chuyện tốt, nhưng cũng phải để ý đến phương pháp.”
Khánh Trần bất đắc dĩ nằm xuống. Hắn sờ xương sườn của mình:
“Nối lại xong chưa...Đợi lát, không phải ta chỉ gãy ba cây xương sườn thôi sao, bây giờ tại sao lại là năm cây?”
Khánh Kỵ liếc mắt nhìn hắn:
“Lúc trước xương sườn của ngươi từng bị gãy. Nhưng lúc đó chắc chắn là ngươi không tập trung tĩnh dưỡng và cố định lại mà tùy ý để nó mọc méo. Đừng cảm thấy không sao, ngực bụng là căn cơ của con người. Xương sườn gãy, mọc méo sẽ ảnh hưởng đến sự phát lực của ngươi, vì vậy ta lại đánh gãy những xương sườn không mọc đúng của ngươi, để nó mọc lại lần nữa.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây