“Ôi trời, mệt chết tôi rồi, vừa nãy có ông nhà quê làm bắn cả bùn lên người tôi, bẩn chết đi được, tôi phải đi lau mới được!”
Chu Lộ Phân chỉ vào mấy vết bùn nhỏ khó thấy trên người, lớn tiếng kêu la.
Triệu Hoa Lan đấm đấm cánh tay mình, nói với Hứa Giảo Giảo: “Tiểu Hứa này, chúng tôi đi ăn cơm trước đây, tiếc là cô không phải nhân viên chính thức, không thì hợp tác xã chúng tôi cũng chẳng tiếc cô một miếng ăn. Chủ nhiệm Đổng, hay là cứ để Tiểu Hứa ăn cùng chúng ta?”
Chị ta giả vờ hỏi chủ nhiệm Đổng.
Chủ nhiệm Đổng nhíu mày: “Quy tắc là quy tắc, đừng làm mất thời gian nữa, nhanh chóng tan làm đi!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây