Nhận Chức Tại Cung Tiêu Xã, Ta Làm Người Mua Dùm Ở Thập Niên 60

Chương 7: Bánh bao thịt thơm ngào ngạt (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Đánh chết Hứa Giảo Giảo cũng không ngờ được, mình lại là một đứa vì miếng ăn, dựa vào nhan sắc và tuổi trẻ để lừa gạt nam sinh như thế!

Đời này từ nhỏ đến lớn, những hành vi xấu xa của cô nhiều không kể xiết.

Phải biết kiếp trước dù có khuôn mặt xinh đẹp như bây giờ, Hứa Giảo Giảo vẫn chỉ là đứa trẻ mồ côi tranh giành bánh mì trong bùn đất, bị mắng là con khỉ hoang!

Vừa thấy Tông Lẫm, mặt Hứa Giảo Giảo đã đỏ bừng!

“Tôi tới mua nước tương.”

Cố cố giữ thái độ bình tĩnh, rụt rè nâng bình nước tương, không muốn tiếp tục mối quan hệ mờ ám với gã công tử này nữa.

Chuyện tình cảm là không thể có, nghĩ cũng đừng nghĩ.

Tông Lẫm sững người.

Anh nhạy cảm nhận ra thái độ của Hứa Giảo Giảo sao lại khác hẳn vẻ nhiệt tình ở trường?

Chẳng lẽ vì anh chưa mua được kẹp tóc bươm bướm cho cô?

Lòng nóng như lửa đốt, anh vội giải thích: “Kẹp tóc bươm bướm chỉ có ở Thượng Hải! Tôi đã về nhà hỏi chú ba, chú ba giúp tôi nhờ chị Di Phương, chị Di Phương đã hứa lần sau đi Thượng Hải sẽ mang về cho tôi. Bạn học Giảo Giảo, cậu chờ tôi một tuần nữa nhé!”

Giọng thiếu niên hoảng loạn, nhìn Hứa Giảo Giảo đáng thương hệt như sợ cô sẽ không để ý đến mình nữa.

Hứa Giảo Giảo thầm trách mình đã tạo nghiệt.

Nhưng để cắt đứt mối tình vô vọng này, cô lạnh nhạt nói: “Không cần đâu, tôi không còn thích kẹp tóc bươm bướm nữa, với lại tôi cũng không có tiền mua.”

Trong ký ức, từ khi Hứa Giảo Giảo thấy kẹp tóc bươm bướm trên đầu Mạnh Di Phương - người yêu chú ba Tông Lẫm, cô cứ nhắc đi nhắc lại với Tông Lẫm về nó.

Chiếc kẹp tóc bươm bướm xinh đẹp ấy trông đã biết đắt tiền, không hiểu sao lúc trước cô lại dám mặt dày đòi hỏi như vậy.

Đúng là đồ mặt dày!

“Tôi mua cho cậu!”

Tông Lẫm nói năng đầy khí phách, nhìn về phía Hứa Giảo Giảo với ánh mắt sáng quắc.

Hứa Giảo Giảo hoảng hốt: “Tôi thật sự không cần! Tôi phải về nhà rồi, tạm biệt bạn học Tông.”

Má ơi, chạy nhanh đi thôi, vừa thấy người này cô lại chột dạ!

Tất cả đều tại đầu óc không tỉnh táo, trước đây cô tham ăn quá nhiều đồ của người ta!

Ngay cả kẻ ngốc cũng nghe ra được ý từ chối trong lời Hứa Giảo Giảo.

Trong lòng Tông Lẫm vừa hoảng vừa loạn lại khó hiểu.

Muốn nói gì đó nhưng lại không biết nên nói gì, chẳng lẽ cứ đứng trơ mắt nhìn bạn học Giảo Giảo bỏ đi?

Anh cúi đầu thấy gói giấy dầu trong tay, ánh mắt chợt sáng lên như vừa nghĩ ra cách hay. Anh tiến lên vài bước, một tay nhét gói giấy dầu vào tay Hứa Giảo Giảo.

“Bạn học Giảo Giảo đừng giận, đây là lời xin lỗi. Còn kẹp tóc bươm bướm, cậu cứ chờ, tôi nhất định sẽ mua cho cậu!”

Chỉ nghe vội vã một câu như thế, chân dài bước nhanh, người đã chạy mất dạng.

Những lời từ chối cũng chưa kịp nói ra.

Hứa Giảo Giảo cầm gói giấy dầu ngẩn người: “......” Nóng quá, ui!

Thật sự nóng tay.

Hai em trai nhỏ háo hức nhìn Hứa Giảo Giảo mở gói giấy dầu ra.

“Là bánh bao thịt! Chị tư, anh Tông Lẫm cho bánh bao thịt đấy!” Hai đứa reo lên, nước miếng đã chảy ra từ khóe miệng.

Hứa Giảo Giảo nhìn vào, bên trong chen chúc sáu chiếc bánh bao thịt trắng phồng thơm ngào ngạt. Mùi thịt tỏa ra thơm lừng, vừa hấp dẫn vừa quyến rũ.

Thời buổi này, một chiếc bánh bao thịt đã là 5 xu tiền. Cô vừa mới đong nửa cân nước tương có 7 xu tiền, mà muốn mua thịt làm bánh bao còn phải dùng phiếu gạo!

Sáu chiếc bánh bao thịt này quả là xa xỉ.

Không chỉ hai đứa em nghe mùi thịt mà phấn khích nhảy dựng lên, ngay cả Hứa Giảo Giảo cũng phải trợn tròn mắt. Bụng cô còn phản xạ có điều kiện phát ra những tiếng “ục ục” vang dội!

Cung Tiêu Xã cách đầu đường chưa đến hai trăm mét.

Tông Văn Hạo cùng người yêu mới Mạnh Di Phương đứng chờ cháu trai Tông Lẫm một hồi lâu mới thấy anh chạy về.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️