Anh cứ tưởng mình vào trường hàng không rồi, sau này chỉ có nghỉ phép mới được về gặp đồng chí Hứa Giảo Giảo thôi chứ.
Sự thật chứng minh, anh và Giảo Giảo đúng là trời sinh một cặp, có duyên ắt sẽ gặp lại, vậy mà lại gặp nhau ở căn cứ hàng không.
Đây đúng là duyên phận lớn biết bao!
Nghĩ đến đây, khuôn mặt màu lúa mì của anh bỗng đỏ bừng, anh nhìn Hứa Giảo Giảo với ánh mắt mong chờ, nhỏ giọng nói: “Giảo Giảo, tôi nhớ cậu lắm!”
Thiếu niên thẳng thắn và nồng nhiệt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây