Trương Đình mắt rưng rưng: “Thư ký Hứa, cô là ân nhân của tôi!”
Hạ Lâm Vân nghiêm túc nói: “Giảo Giảo, không có đợt tập huấn này của cậu thì không có tôi ngày hôm nay.”
Dương Cần không thân với Hứa Giảo Giảo lắm, hơi ngượng ngùng: “Thư ký Hứa, cảm ơn cô.”
Mấy người này, nhiệt tình quá.
Hứa Giảo Giảo cầm bát canh bên cạnh, uống một hơi cạn sạch.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây