“Giảo Giảo, quả đào này thơm quá, tôi muốn ăn một miếng quá.”
Hứa Giảo Giảo: “Cậu ăn đi.”
Hạ Lâm Vân cố gắng dứt ánh mắt khỏi quả đào mật, cô ấy lắc đầu như trống bỏi: “Không được không được, chỉ có một quả đào này thôi, ăn hết là hết.”
Hứa Giảo Giảo không ngờ cô ấy lại có mặt đáng yêu như vậy, lúc này nhìn, lại giống như vẻ lạnh lùng trước đây của cô ấy là giả vờ.
Đã nhận một hộp thịt kho tàu của người ta rồi, Hứa Giảo Giảo đâu phải người keo kiệt?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây