Chỉ là dân cư ở hẻm Bình An đông đúc, lối đi chật hẹp, giữa các nhà còn có không ít mái hiên che mưa xây dựng trái phép. Nơi Trần Ba Láp ở là một khu nhà tập thể lộn xộn, bên trong có mấy hộ gia đình. Đám Trần Ba Láp buôn bán ở chợ đen ẩn náu giữa những hộ dân này, chẳng hề gây chú ý. Nếu không phải Hoàng Quảng Chí mất hai ngày nằm vùng dò la, e rằng lần này dẫn Hứa Giảo Giảo đến cũng đi nhầm.
“Ở đây chỉ có Trần Ba Láp và một người tên Hồ Béo ở thôi. Trần Ba Láp là trẻ mồ côi, từ nhỏ đã không học hành tử tế, vừa sinh ra cha anh ta đã mất, mẹ già cũng đi năm kia rồi. Căn nhà này là của nhà anh ta, nhưng anh ta không thường xuyên về ở, thỉnh thoảng về thì mang theo Hồ Béo, nói với bên ngoài là anh họ từ quê lên nhờ vả. Anh ta còn có một người em họ, tên Trương Hưởng, biệt danh là Hưởng Tử, nhưng cậu ta không ở đây, cậu ta làm ở nhà máy kính trong thành phố, bình thường ở nhà mình. Em đoán, Hồ Béo nói là anh họ của Trần Ba Láp là giả, nhưng Hưởng Tử chắc là em họ ruột của anh ta.”
Hoàng Quảng Chí vừa dẫn cô đi về phía trước, vừa kể cho cô nghe tình hình điều tra được trong hai ngày qua.
Phải thừa nhận là đã bỏ ra không ít công sức.
Chỉ là mấy vụ anh họ em họ này, nghe mà Hứa Giảo Giảo thấy đau đầu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây