Một bát canh sườn đối với cô chỉ đủ lót dạ, Hứa Giảo Giảo bưng phần cơm của mình lên bắt đầu ăn, ờ, cháo hôm nay hơi khé cổ quá.
Hạ Lâm Vân đặt đũa xuống, mặt nhăn như khỉ.
Nghiêm Tuệ khó khăn gặm bánh màn thầu, bĩu môi nói vẻ không vui: “Tình hình gì thế này, mấy hôm rồi không có bánh bao thịt, cái bánh màn thầu bột ngô này cứng ngắc, cắn đau cả răng.”
Hứa Giảo Giảo nói: “Nhà ăn lớn hôm qua vừa thông báo, sau này bữa sáng chỉ thứ Hai có bánh bao thịt, thứ Sáu có mì sợi, những ngày khác đều ăn bánh màn thầu với cháo, nghe nói lương thực trong kho không còn nhiều, đợt thu mua vẫn chưa về.”
Nghiêm Tuệ hét lớn: “Một sớm quay về thời trước giải phóng à!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây