Nhìn thấy đứa em trai mặt mày xám ngoét nằm trên giường bệnh, một chân thằng Sáu còn treo cao, bó băng trắng và thạch cao, trông vừa thảm thương vừa đáng thương, hai người anh chị vừa lo vừa tức.
Hứa An Xuân, người anh cả vốn luôn yêu thương các em, cũng hiếm khi nổi giận.
Anh vung nắm đấm: “Hai thằng nhóc chúng mày đúng là coi trời bằng vung rồi, định dọa chết người nhà hả!”
Thằng Năm ủ rũ như gà rù, đâu còn cái vẻ hiên ngang đối đầu với Trần Ba Láp, hoàn toàn là một con chó mất chủ.
Mắt nó đỏ hoe, bĩu môi: “Anh cả, em không chăm sóc tốt cho thằng Sáu!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây