“Thu lương của anh chị mày là vì mẹ mày bất tài, phải nuôi mấy đứa nhỏ chúng mày, không thể không dùng đến tiền hồi môn của chị mày!”
“Mấy đứa nhỏ chúng mày nhớ kỹ cho tao, vẫn là câu nói cũ, anh chị chúng mày không dễ dàng gì, sau này đứa nào dám làm kẻ vong ơn bội nghĩa, bà đây dùng gậy lớn trị tội!”
Dọa dẫm mấy đứa nhỏ một lượt như thường lệ, bà móc từ trong túi ra một đống tiền và tem phiếu, rồi đếm hai mươi đồng dúi cho Hứa Giảo Giảo.
Hứa Giảo Giảo kinh ngạc: “Làm gì vậy mẹ, sao lại đưa tiền cho con?”
Vạn Hồng Hà sa sầm mặt: “Việc nào ra việc đó, tiền lương của mày phụ giúp gia đình một ít là được rồi, lương của anh mày chị mày đều ở chỗ mẹ, sau này muốn mua lương thực thì cứ lấy tiền của mẹ, thật sự coi mẹ là mẹ kế độc ác rồi à!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây