Nhận Chức Tại Cung Tiêu Xã, Ta Làm Người Mua Dùm Ở Thập Niên 60

Chương 23:

Chương Trước Chương Tiếp

Thằng Năm nắm chặt mép bao bố, đầu óc đang mơ màng cuối cùng cũng tỉnh táo lại đôi chút.

Nó cắn răng hỏi Hứa Giảo Giảo: “Đống đồ này, không phải lại là Tông Lẫm đưa cho chị chứ?”

Hiếm khi thấy thằng em trai vốn trưởng thành hơn người khác từ nhỏ này lộ ra vẻ mặt phức tạp rối rắm như vậy, Hứa Giảo Giảo cố tình hỏi.

“Ừ thì sao nào?”

Niềm vui sướng rút đi như thủy triều.

Thằng Năm buông bao bố ra, lạnh mặt, kiên quyết nói: “Vậy thì không được nhận!”

Nó có thể nhắm một mắt mở một mắt cho qua việc bà Tư thỉnh thoảng nhận chút đồ ăn, cái kẹp tóc xinh xắn mà Tông Lẫm cho.

Nhưng đống đồ trước mắt này đã vượt quá phạm vi mà bà Tư có thể gánh chịu.

Trừ phi chị Tư muốn vì mấy thứ này mà bán rẻ đời mình!

Nhìn thằng Năm với vẻ mặt kiên định như vậy, Hứa Giảo Giảo đột nhiên thấy ngứa tay.

Cô xoa mạnh cái đầu như bị chó gặm của thằng Năm, cảm thán.

“Xoa thích tay thật đấy.”

Mặc kệ vẻ mặt tức nhảy dựng lên của thằng Năm, Hứa Giảo Giảo nói đầy hùng hồn.

“Yên tâm đi, chị của chúng mày không lợi hại như chúng mày nghĩ mà cặp kè được đại gia đâu, cũng không có tranh thủ kiếm chác gì từ Tông Lẫm, mấy chuyện đó là quá khứ rồi. Từ nay về sau, chị của chúng mày, vùng lên rồi! Chị sẽ dùng đôi tay chăm chỉ này dẫn dắt cả nhà làm giàu, bước lên con đường tươi sáng ngày nào cũng được ăn ngon uống say!”

Cô nắm chặt tay, khẩu hiệu hô rất ra dáng.

...

1 tiếng rưỡi sau, cửa lớn cửa sổ nhà họ Hứa đóng chặt, chỉ để lại một ô cửa sổ nhỏ ở phòng Hứa Giảo Giảo và chị Hai Hứa An Hạ để thông gió thoát nhiệt.

Trong nhà hơi nóng bốc lên nghi ngút, ba người bận rộn khí thế ngất trời.

Hai cái bếp than tổ ong ngoài hành lang đã được chuyển hết vào nhà, lúc này giữa nhà chính, một bếp đang sôi lục bục nồi canh thịt, bếp còn lại đang hấp bánh bao thịt thơm phức.

“Vậy nên, cái người nói sẽ dẫn dắt chúng ta làm giàu đó ——”

Thằng Năm nóng đến mức chỉ mặc một chiếc áo may ô cũ của anh Cả.

Hai tay nó dính đầy bột mì, mệt đến mức không đứng thẳng lưng nổi.

Đeo chiếc tạp dề vải thô rõ ràng không vừa với vòng eo của mình, thằng Năm nghiến răng nghiến lợi nhìn bóng lưng của ai đó.

“Chị qua phụ một tay đi chứ!!!”

Hứa Giảo Giảo tay cầm bát muối, đang nhăn nhó nhìn một chậu nhân thịt khác.

Lúc nãy hình như đã cho mấy thìa muối vào nồi nhân bánh bao thịt rồi nhỉ?

Cô quay lại vẻ không vui: “Giục gì mà giục! Không thấy chị cũng đang bận à? Trên con đường làm giàu, không ai là không vất vả cả!”

Sao cứ không ưa nhìn người khác nhàn rỗi thế nhỉ!

Hứa An Quốc bị cái mặt dày của ai đó làm cho nghẹn họng.

Cầm cái bát muối lề mề nửa ngày trời không thấy thêm nửa thìa muối, trông mong cô làm được việc gì!

Bạn không bao giờ gọi được một người đang giả vờ chăm chỉ, thằng Năm tức tối vô cùng.

Cái nhà này, vẫn phải dựa vào nó và thằng Sáu!

Hứa An Quốc giằng lấy bát muối trong tay Hứa Giảo Giảo, thuần thục xúc năm thìa muối vào chậu nhân thịt.

Nó gào lên với Hứa Giảo Giảo đang ngẩn người: “Nhìn gì mà nhìn! Trộn đi! Làm gì cũng dở, ăn gì cũng hết!”

Hứa Giảo Giảo: “...”

Bị thằng em trai đáng ghét chê bai thì phải làm sao.

“Mông mày hết đau rồi à?” Cô khẽ hỏi.

Thằng Năm loạng choạng một cái, quay đầu lườm cô, mặt đỏ như gan lợn.

Oai phong chưa được ba giây.

Hứa Giảo Giảo mỗi ngày lại dạy cho thằng em trai một chân lý: Đừng bao giờ đấu với một bà chị đang nắm thóp của mình!

[Ting tong!]

[Bưu kiện xuyên không gian của quý khách từ “Chú Vinh không chỉ bán thịt heo” đã đến điểm nhận hàng gần nhất quý khách đã cài đặt, vui lòng hoàn thành việc nhận hàng sớm nhé!]

Hứa Giảo Giảo đang với thái độ nghiêm túc chỉ bảo cho Lão Lục Hứa An Phú cách làm phiên bản nâng cấp của bánh bao thịt – tiểu long bao – thì trong đầu đột nhiên nhận được âm báo điện tử từ nhóm mua hộ.

Giống hệt âm thanh cô nghe thấy khi đang học ở trường chiều nay.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 10%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (7)