Nhận Chức Tại Cung Tiêu Xã, Ta Làm Người Mua Dùm Ở Thập Niên 60

Chương 168: Muốn bán hàng, phải hợp tác

Chương Trước Chương Tiếp

Huyện Vũ của họ khổ quá mà. Người ta nói dựa núi ăn núi, dựa sông ăn sông, chỗ họ đúng là không thiếu cá tôm, nhưng mấy thứ này ăn không no bụng, lại có tính hàn, ăn nhiều dễ bị tiêu chảy, trẻ con phụ nữ chịu không nổi, cuộc sống thật sự khó khăn!

Chủ nhiệm Tạ và mấy lãnh đạo Tổng Cung tiêu thành phố nghe những lời phàn nàn, kêu khổ này, đều im lặng, lòng nặng trĩu.

Chủ nhiệm Tạ thở dài: “Tiểu Hứa à, cái hộp quà cháu nói ấy, thật sự có thể giúp họ bán được đồ khô sao?”

Đối mặt với những đôi mắt đầy hy vọng, Hứa Giảo Giảo thẳng thắn lắc đầu: “Hộp quà chỉ là thêu hoa trên gấm thôi ạ, nếu người ta không muốn mua, các bác có đóng gói đẹp đến mấy cũng vô ích.”

Trước đây cô còn thắc mắc tại sao đặc sản hải sản của huyện Vũ lại không được quảng bá như một tấm danh thiếp của địa phương, hóa ra không phải họ không có ý tưởng này, mà là đã thử nhưng thất bại.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 10%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (7)