“Haiz, không biết Tiểu Hứa trên tỉnh thế nào rồi, con bé này đúng là vô tư thật, cũng không biết gọi điện thoại về nhà một tiếng.”
Phó Chủ nhiệm Lưu đột nhiên đập bàn, lẩm bẩm phàn nàn.
Phó Chủ nhiệm Chu ngẩng đầu lên cười nhạo ông ấy: “Lão Lưu, ông lo cho Tiểu Hứa thì tự gọi điện thoại lên Tổng Cục Mua Bán tỉnh hỏi thăm đi chứ. Lão bạn cùng lớp cũ của ông không phải là Trưởng phòng Tuyên truyền của Tổng Cục Mua Bán tỉnh sao, ông hỏi thử xem.”
Phó Chủ nhiệm Lưu quay mặt đi: “Tôi không hỏi, con bé vô lương tâm! Mặc kệ nó!”
Phó Chủ nhiệm Cù đặt tờ báo xuống, cười nói: “Lão Lưu chỉ là cứng miệng mềm lòng thôi, thế này đi, ông cứ coi như chúng tôi không yên tâm, ông gọi điện thoại cho lão bạn cùng lớp cũ kia hỏi giúp chúng tôi một tiếng nhé.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây