Nhận Chức Tại Cung Tiêu Xã, Ta Làm Người Mua Dùm Ở Thập Niên 60

Chương 14:

Chương Trước Chương Tiếp

Bây giờ tình thế hai nhà đã đảo ngược.

Cha Hứa vì một mẩu thuốc lá mà bị kết tội phá hoại tài sản tập thể của nhà máy, danh tiếng nhà họ Hứa tụt dốc không phanh, mấy anh em Hứa Giảo Giảo ra đường đều bị người ta chỉ trỏ sau lưng.

Còn Quách Mãn Cường thì vì có mặt tại hiện trường lúc đó, cố gắng dập lửa, còn bị gãy một cánh tay, nên được nhà máy tuyên dương là “Anh hùng cứu hỏa“. Giám đốc, phó giám đốc, quản đốc phân xưởng lần lượt đến nhà thăm hỏi. Nhà họ Quách thừa thế phất lên, trở thành nhà được trọng vọng ở nhà máy giày da, nổi bật hết chỗ nói.

Bây giờ đến cả loại người không ra gì như Hà Xuân Phượng cũng được điều đến Văn phòng Hội Phụ nữ, chẳng phải là tiểu nhân đắc chí sao?

Hà Xuân Phượng tức đến méo cả miệng.

Đành tự an ủi trong lòng rằng Vạn Hồng Hà cũng chỉ được cái miệng lưỡi lanh lợi, thực tế chẳng phải chỉ có thể đứng nhìn bà ta đắc ý hay sao!

Bà ta ra vẻ nói: “Thôi, không nói chuyện với chị nữa, lão Quách nhà tôi dạo này được cái danh hiệu “Anh hùng cứu hỏa”, được lãnh đạo cấp trên rất coi trọng, gánh nặng trên vai ông ấy cứ thêm mãi, tôi thấy gầy đi cả vòng. Đây này, hôm nay tôi kho ít thịt kho tàu cho ông ấy tẩm bổ. Chủ nhiệm Vạn, tôi thấy mấy đứa nhỏ nhà chị mặt mày vàng vọt quá, tuy cha không còn nữa, nhưng chị cũng nên bồi bổ cho chúng nó chứ.”

Nói xong mấy lời bóng gió, bà ta bưng nồi thịt kho tàu lên, ưỡn ẹo đi vào nhà.

Còn có thể nghe thấy tiếng bà ta nghêu ngao hát bài ca vui vẻ lạc điệu.

Cách một hành lang, tiếng cười nói ồn ào như họp chợ bên nhà họ Hà vẫn vọng sang rõ mồn một.

Chỉ sợ người khác không biết nhà họ có chuyện vui!

Cửa đóng lại, Hứa An Xuân là người đầu tiên không nhịn được nhíu mày hỏi: “Mẹ, sao thế ạ? Bà Hà Xuân Phượng kia được điều đến Văn phòng Hội Phụ nữ từ bao giờ? Một công nhân tạm thời ở bộ phận đóng gói như bà ta cũng làm cán bộ được à?”

“Đây là sự sắp xếp của lãnh đạo, lãnh đạo nói cô ta làm được thì cô ta làm được thôi.”

Vạn Hồng Hà đặt túi xuống, giọng nói thờ ơ.

“Thế, thế sao bà ta lại gọi mẹ là Tiểu Vạn?”

Sợ không khí chưa đủ căng thẳng, chị Hai Hứa An Hạ bưng đĩa rau vào nhà, ngây ngô hỏi.

Hứa Giảo Giảo: Câu hỏi này đúng là trúng tim đen.

Hứa An Xuân bất đắc dĩ liếc Hứa An Hạ, trong nhà đứa em gái thứ hai này là thiếu ý tứ nhất!

Trong phòng im lặng như tờ.

Ngay cả hai thằng em sinh đôi bình thường nghịch ngợm nhất cũng cảm nhận được không khí không ổn, ngoan ngoãn ngồi yên không dám động đậy.

Vạn Hồng Hà đầu tiên ngồi ngây ra một lúc, sau đó đứng dậy như không có chuyện gì xảy ra bắt đầu dọn dẹp nhà cửa. Cây chổi rễ trong tay bà quét sàn sột soạt, như sắp quất vào mặt ai đó.

“Không có gì! Mẹ với Hà Xuân Phượng đổi vị trí công tác, sau này mẹ sẽ đến bộ phận đóng gói làm việc!”

Bà nói một hơi nhẹ như mây bay gió thoảng.

Nhưng lại như sét đánh ngang tai, làm cả ba anh em nhà họ Hứa chết lặng.

Ý gì đây?

Mẹ của họ, người đứng đầu Văn phòng Hội Phụ nữ, lại đến bộ phận đóng gói làm công nhân phân xưởng, còn Hà Xuân Phượng, một công nhân phân xưởng chẳng biết gì, lại đến Văn phòng Hội Phụ nữ làm cán bộ?

Não của lãnh đạo bị hỏng rồi sao?

Hứa Giảo Giảo nhíu mày trong lòng.

Mẹ cô - Vạn Hồng Hà năm đó đã bỏ ra không ít công sức, bao nhiêu năm từng bước một mới leo lên được vị trí Chủ nhiệm Văn phòng Hội Phụ nữ như bây giờ. Ở Hội Phụ nữ nói một là một, hai là hai, các nữ đồng chí trong nhà máy giày da đều tin phục và kính trọng bà, vô cùng vẻ vang.

Bây giờ chỉ vì chuyện của cha cô mà công việc bị giáng xuống tận đáy, ngay cả người mà bình thường bà coi thường nhất cũng dám cưỡi lên cổ bà cười nhạo, trong lòng chắc chắn đau khổ lắm.

Hứa An Xuân đấm một cú mạnh xuống bàn, bắp tay nổi lên cuồn cuộn, anh ấy oán trách nói.

“Não của mấy vị lãnh đạo bị lừa đá rồi à? Chuyện của cha thì liên quan gì đến mẹ mình chứ, thời đại nào rồi mà còn chơi trò liên lụy kiểu đó, quá vô nhân đạo!”

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 10%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (7)