“Được rồi, chúng ta đâu thể quyết định được gì trong thời buổi tận thế này, dù là khu an toàn cũng chưa chắc đã thật sự an toàn. Chuyện này cậu biết thế là được, đừng nói lung tung ra bên ngoài.”
“Ừm.”
Ninh Mông ngồi nghỉ ngơi với Cao Thiến ở trạm cứu hộ một lúc thì Lục Trác gõ cửa tiến vào.
“Em mới thấy có người được đưa vào cấp cứu, nghe đồng đội các chị nói là vài người đội viên trong đội cứu viện Nghịch Cảnh bị thương. Em đã nhắn hai tin cho các chị mà chẳng thấy ai trả lời.”
Lục Trác thở hồng hộc, trên đầu toàn là mồ hôi. Lúc này thấy cả hai người đều khỏe mạnh thì cậu ấy mới yên tâm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây