Người đàn ông trung niên nói với Lục Trác: “Thành thật một chút, nếu không tôi bắn súng chết cô ta.”
Lục Trác tức giận đến nắm chặt nắm đấm, lại không có cách nào làm cái gì, một tiếng súng vừa rồi vang lên nói rõ khẩu súng này của bọn họ chắc chắn là thật, mà trong nòng súng còn có đạn.
“Chúng tôi tới nơi này là muốn cứu các người, vậy mà các người lại lấy oán trả ơn như thế.”
Người đàn ông mặc áo gile xanh gắt một tiếng: “Hai đứa con gái và một thằng nhóc mà muốn ra cứu viện, thật sự là châu chấu nhảy đường không biết sâu cạn.”
Người đàn ông trung niên cũng không muốn tốn nhiều thời gian, quay đầu nhìn về phía cửa xe, mắt đối mắt với Ninh Mông qua cửa xe.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây