Thẩm Ngôn lắc đầu: “Động cơ là gì? Tại sao ông ta lại phải làm như vậy? Mọi người có thể không biết tiến sĩ Norbert, nhưng tôi biết. Ông ấy là một học giả rất nổi tiếng trong giới khoa học, đã được đề danh vô số giải thưởng và cũng có trong tay rất nhiều ngôi vị cao. Làm sao một người rất được kính trọng và đạt nhiều thành tựu trong lĩnh vực nghiên cứu virus lại đột nhiên nảy ra ý nghĩ xấu xa như vậy, đến mức muốn tiêu diệt toàn bộ loài người?”
Nói xong, cô nhìn về phía Khương Hàn: “Anh thấy sao?”
Khương Hàn suy nghĩ một chút, khẽ lắc đầu: “Thật ra tôi vốn là một kẻ mọt sách, tôi không biết gì nhiều ngoài việc vùi đầu vào nghiên cứu, mối liên hệ giữa mọi người cũng rất yếu. Mặc dù tôi đã từng hợp tác với bác sĩ Norbert lâu như thế nhưng chưa từng lý giải nổi ông ta. Chúng tôi hiếm khi giao lưu chuyện ngoài công việc...”
Lúc này, anh chợt nhớ ra điều gì đó, anh nói: “Mà, quả thật tôi không nghĩ bác sĩ Norbert là người cố tình lây lan virus. Có lần ông ấy nghe thấy tôi nói chuyện điện thoại với vợ, ông ấy nói rằng ông cũng có một đứa con mới tròn một tuổi, ông ấy rất vui khi mãi mới có được một cậu con trai ở tuổi già, chờ sau khi nghiên cứu xong, ông muốn trở về nước D càng sớm càng tốt để dành nhiều thời gian cho con và gia đình.”
Bạch Ngôn Tài: “A...... Vậy chắc hẳn là không phải là ông ấy.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây