Phó Tinh Thành không phải chưa từng nghĩ đến khả năng này nhưng khi nghe Lục Tự đích thân nói ra mục tiêu của mình thì anh ta đã rất sốc.
“Anh đang nói gì vậy? Các anh muốn một thân một mình kết thúc toàn bộ ngày tận thế à? Làm sao có thể?”
Ninh Mông đáp lời: “Anh ấy không hề đơn độc, còn có tôi và mọi người trong đội cứu viện đối tác, chúng tôi đều có một mục tiêu chung. Trưởng phòng Phó, sau khi đến thành phố Thanh Sơn, chúng tôi phát hiện ra nơi này khác với những thành phố khác ở Trung Quốc. Người dân nơi đây sinh sống và làm việc trong sự mãn nguyện và tương đối bình yên, họ đã xây dựng được một cuộc sống khá tốt. Đây là kết quả của sự quản lý chặt chẽ của các anh. Tôi tin rằng trong lòng dân chúng và cả chính các anh đã chịu đựng đủ về ngày tận thế ăn thịt người này rồi. Nếu các anh cũng muốn kết thúc nó, tại sao không hợp tác với chúng tôi và giúp đỡ chúng tôi? Chúng tôi không còn nhiều thời gian, tôi rất cần viện trợ nước ngoài.”
Trong lòng Phó Tinh Thành bị hai người trước mắt làm cho chấn động, trong lòng chỉ có một suy nghĩ: Tên điên, đúng là hai tên điên!
Đây đơn giản là một nhiệm vụ bất khả thi!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây