Tất cả mọi người đều chìm đắm trong khoảnh khắc tốt đẹp này, không ai phát hiện, trong khu rừng cách đó không xa, có một bóng người đang mặc áo choàng màu đen đang đứng đó, cũng ngẩng đầu nhìn pháo hoa nở rộ trên bầu trời.
Sau khi kết thúc bữa ăn chính, Ninh Mông không có cho Khương Tuyết ăn quá nhiều thức ăn đêm, dù sao là một đứa trẻ, ăn quá nhiều khi lại không tiêu ngược lại không tốt.
Buổi tối hôm này Khương Tuyết vô cùng vui vẻ, hoàn toàn ngủ không được nên đã kêu Ninh Mông ở cùng cô bé.
Ninh Mông lấy một cuốn sách nhi đồng tới, đang chuẩn bị kể chuyện cho cô bé thì mí mắt hơi nặng trĩu.
Cô để sách xuống: “Tiểu Tuyết, chị còn có chút chuyện, không thể nào kể chuyện cho em được, em tự mình xem có được không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây