“Đúng rồi, chị Ninh Mông, người lúc trước bắt em ra khỏi nhà trẻ đã gọi điện thoại cho ai đó, em nghe thấy ông ta nói bây giờ có rất nhiều người đang tìm em, còn nói em rất đáng giá…”
Đây đâu phải là điều mà một đứa trẻ nên nghe, Ninh Mông dịu dàng hỏi: “Ông ta còn nói gì trong điện thoại? Em còn nhớ không?”
Khương Tuyết cố gắng nhớ lại, cuối cùng nói: “Thật ra em cũng không nhớ rõ lắm, nhưng mà ông ta có nhắc tới một cái tên: Khương Hàn.”
“Cái gì? Khương Hàn? Em chắc không? Ông ta thực sự nhắc tới Khương Hàn?” Ninh Mông truy hỏi.
Cô vừa truy hỏi như vậy, Khương Tuyết lại có chút không chắc chắn: “Ừm… Hình như là tên này, hay là Khương Hải? Khương… Em… Không nhớ rõ.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây