“Ừm, cô nói đi, có gì tôi có thể giúp không?” Ninh Mông gấp gáp nói.
Đội cứu hộ Bắc Hải đã giúp qua cô rất nhiều, nếu như có cơ hội báo đáp cô đương nhiên đồng ý.
“Người cho cô nhãn tên là Lục Tự, anh ta là người sáng lập ra đội cứu hộ Bắc Hải chúng tôi cũng là đội trưởng của chúng tôi, thông thường anh ta rất hoạt động đơn độc, nhưng mỗi ngày đều sẽ có liên lạc với tổng bộ, cấp trên có quyền hạn có thể điều tra xem toạ độ của anh ta, nhưng mà… anh ta đã vượt quá bốn mươi tám giờ không liên lạc với chúng tôi, còn toạ độ của anh ấy cũng biến mất, chúng tôi cũng có phái người đi tìm kiếm, nhưng trước mắt cách toạ độ gần nhất khi anh ta xuất hiện lần cuối cùng là cô, tôi nghĩ…Nếu anh ta đã cho nhãn tên cho cô, nhất định xem cô như bạn, nếu có thể, cô có thể giúp đỡ tìm kiếm không?”
Ninh Mông vừa nghe chuyện này, trong lòng đột nhiên nhíu chặt lại.
Nếu như mỗi ngày đều sẽ liên lạc, đột nhiên vượt quá bốn mươi tám giờ không liên lạc được, có lẽ đã gặp phải nguy cơ vô cùng nghiêm trọng rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây