“Em cũng biết, tính cách của anh vốn không thích chém chém giết giết, sở dĩ muốn tiếp tục như này là vì trong lòng vẫn còn một mong ước nhỏ nhoi, đó là hy vọng trận thảm họa này cuối cùng có thể qua đi và chúng ta có thể quay về với cuộc sống trước đây...”
Cố An có chút gấp gáp: “Chúng ta đi theo đội cứu hộ thực hiện nhiệm vụ, không phải cũng vì đóng góp chấm dứt trận thảm họa này sao?”
Cố Bình cười khổ lắc đầu: “Anh không có cánh nào thuyết phục em, anh không nghĩ ngày tận thế này có thể thực sự qua đi, dù có ngày như vậy, anh cũng sẽ không bao giờ nhìn thấy được. Em trai à, thật xin lỗi, anh quả thực...không làm được. Nếu em muốn đi với bọn họ, anh không cản em, em ở bên ngoài hãy chăm sóc tốt cho bản thân...”
Hai anh em nói chuyện rất lâu nhưng Cố An vẫn không thể thuyết phục được anh trai mình, cuối cùng cậu ta đã đưa ra lựa chọn.
“Đội trưởng, rất xin lỗi, em phụ lòng mong đợi của chị rồi, anh của em không tham gia nên em cũng sẽ không tham gia, tuy em rất muốn...nhưng em không thể rời xa anh trai mình, bọn em đã ở bên nhau từ trong bụng mẹ, cũng là người người thân duy nhất của nhau, anh ấy chọn ở lại, em cũng chỉ có thể ở lại với anh ấy.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây