Anh ta vừa muốn thể hiện, thì bị một người nói trả, sắc mặt không tốt, anh ta nói: “Chúng ta sợ bóng sợ gió trốn ở trong xe, thì chuyện gì cũng làm không thành. Nếu nói nguy hiểm, thì ở lại đây không phải càng nguy hiểm hơn sao? Lúc này đáng lẽ ra phải quyết đoán, trực tiếp tấn công từ chính diện vào, dùng thời gian ngắn để hoàn thành nhiệm vụ, giảm bớt những tiêu hao không cần thiết.”
Cao Thiến trừng mắt: “ Tôi đợi ở đây cũng rất tốt, trước khi robot trinh sát chưa quay về, tôi tắm rửa rồi ngủ một giấc đều được. Muốn đi thì anh đi, anh muốn thể hiện bản thân, phía trước có hàng ngàn hàng vạn zombie đủ để cho biểu diễn.”
Từ Dương bị cướp trắng một trận, mặt thì lúc hồng lúc trắng, Vu Giai nói: “ Anh mau ngồi xuống đi, anh không sợ mất mặt, tôi sợ mất mặt đó.”
Từ Dương cũng chỉ có thể nói thôi, nếu thật sự để anh đi thì sợ rằng anh ta không có lá gan đó, lời của Hướng Dực nói lúc nãy, anh ta đã nghe rồi, phía trước đều là zombie…
Không có chú ý anh ta đã nói cái gì, điều này làm cho Từ Dương rất không thoải mái, nhưng anh ta cũng hết cách, chỉ có thể câm miệng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây