Hướng Dực than thở: “Không thể! Bị bệnh này tốt nhất đến bệnh viện lớn điều trị, nhưng dù có thân phận trong khu an toàn thì muốn vào bệnh viện lớn cũng rất khó. Bây giờ tài nguyên bệnh viện khan hiếm lắm. Haizz!”
Bạch Ngôn Tài nói: “Mà mẹ Lục Trác đã đến giai đoạn này rồi có lẽ cậu ấy đã chuẩn bị tâm lý rồi.”
Anh ta cảm thấy phương án tốt nhất cho Lục Trác bây giờ là chuẩn bị sẵn tâm lý thật vững vàng để đồng hành với mẹ nốt chặng đường cuối cùng, đây là tư duy của người bình thường mà.
Bệnh này dù có ở thời hiện đại còn khó chữa nói gì tận thế bây giờ.
Ninh Mông cố gắng ăn hết bát cơm nhưng vẫn không ăn hết nổi, chỉ cần nghĩ đến hình ảnh Lục Trác cứu cô mấy hôm nay là lại nuốt không trôi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây