Sau khi Lục Trác ngồi xuống, Ninh Mông liền khởi động xe, vứt tiếng khóc của người nọ ra sau đầu.
Sau khi xe chạy ra khỏi hầm trú ẩn số 23, Cao Thiến mới hỏi: “Ninh Mông, vừa rồi xảy ra chuyện gì?”
“Không có gì, chỉ là vở kịch tự biên tự diễn mà thôi.”
“Ông ta thật sự là bố cậu? Ý cậu là, ông ta vừa nói dối?”
Ninh Mông gật đầu, thừa nhận cũng không có gì sai.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây