Giọng nói của Hứa Thu sâu kín: “Chúng tôi vốn sống như vậy, nhưng vì các anh đến, mới thành ra như thế.”
“Không phải các anh, là bọn họ.”
Dưới ánh mắt kinh ngạc của Hứa Thu, Ngôn Đông mở miệng giải thích: “Muốn trách chỉ có thể trách 40 tên cướp kia.”
Đúng vậy, rõ ràng phải trách 40 tên hamster kia, nếu không phải bọn họ cướp bóc tinh cầu của anh trước, anh sẽ không rơi xuống nơi này, Hứa Thu có khả năng sẽ ở hành tinh hoang rất lâu.
“Nhưng mà bọn họ đều bị nhốt trong ngục giam mà.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây