Đúng vậy, vừa nói như vậy, Hoa Lan đột nhiên có chút đau lòng: “Tớ đã một trăm tuổi.”
Cậu bé đều lớn tuổi hơn đám trẻ khác, hiệu trưởng, mẹ Lị Lị.
“Mỗi chủng tộc đều khác biệt, thọ mệnh cũng khác nhau, giống như Hoa Lan, có khả năng sẽ sống rất lâu rất lâu, hiện giờ còn là đứa bé.”
Hoa Lan chậm rãi nói: “Ách, chuyện này là thật.”
Nó tới đây một năm, cơ thể không cao lên chút nào, hoa nhỏ trên đầu vẫn là nụ hoa, không giống đứa bé khác, khi tới còn là đứa bé rất nhỏ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây