Đám trẻ vây Hứa Thu lại, trong lòng Hứa Thu ôm một đứa, trên cánh tay quấn một đứa, Hoa Lan cũng lấy dây mây của mình nhẹ nhàng quấn lấy chân Hứa Thu, như sợ chân cô mọc cánh bay đi.
Hứa Thu vội vàng vuốt lông đứa này, sờ đầu đứa kia, gãi cằm đứa này.
“Làm sao vậy?”
“Chúng em tìm cô vẫn luôn không tìm thấy, gọi cô cô cũng không đáp lại, em còn tưởng cô muốn vứt bỏ bọn em, không cần bọn em nữa.”
Có thể là vì quá kích động, giọng nói của Do Vũ còn kèm theo chút nức nở.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây