Nhà Họ Khương Trong Ngõ Nhỏ

Chương 35:

Chương Trước Chương Tiếp

Mạnh Hồng Anh nghĩ thầm, chẳng lẽ là tới biếu xén cầu cạnh?

“Chị dâu.”

Tư Văn Lan cười khanh khách, chưa tới gần đã giơ cao hai tay: “Mấy đứa nhỏ nhà em mới mua được hai con cá hoa, đem qua để chị với xưởng trưởng ăn luôn cho tươi.”

Đôi mắt Mạnh Hồng Anh sáng rực, bất giác dính chặt vào hai con cá.

Bà ấy là người Thục Tây, khi còn nhỏ trong nhà ăn cơm tất niên đều sẽ có món cá hầm cải chua. Cá phải nhất định là cá hoa, mấy loại cá khác nấu không ra được cái mùi vị đó.

Sau này, mọi con đường mọi con sông con suối đều bị tính là của công xã, trong nhà mới không còn được ăn nữa.

Sống bao nhiêu năm ở thành phố Lạc Xuyên này, hiếm hoi lắm bà ấy mới thấy được cá hoa, chứ đừng nói là hai con lớn như vậy.

Dù biết người đến “không có ý tốt”, nhưng không kìm được niềm mong mỏi trong lòng, cảm xúc dâng trào khiến nét mặt cũng không giấu nổi.

Tư Văn Lan là người thông minh, chỉ cần liếc qua cũng lập tức đoán ra được tâm tư của bà ấy.

“Chị dâu cứ yên tâm, đây là hai đứa nhỏ nhà em bỏ tiền mua, đảm bảo không có vấn đề gì cả.”

Mạnh Hồng Anh nuốt một ngụm nước bọt, cười tít mắt, bước lên nhận lấy hai con cá:

“Chị tìm cái chậu để nuôi trước đã, tối nay sẽ nấu cá ăn cùng với dưa muối.”

“Ai đang nói chuyện vậy?”

Hai người ngoài sân vừa đổi ca xong, trong phòng Giang Chí Quốc mới choàng tỉnh dậy sau cơn mê man.

“Là đồng chí Tư Văn Lan, mang cá đến cho nhà mình đấy.”

Giọng Mạnh Hồng Anh đầy vui vẻ.

Giang Chí Quốc lập tức cau mày, mặt đầy khó chịu, vừa đứng dậy vừa định bước ra ngoài.

Bình thường ông đã nhiều lần dặn vợ không được nhận đồ người khác, nếu bị ai tố cáo thì cả nhà đều xong đời.

Huống hồ ông cũng không ngờ Tư Văn Lan sáng nay vừa được biểu dương toàn nhà máy, giờ đã quay sang làm chuyện đưa quà, đúng là làm hoen ố danh hiệu công nhân tiên tiến.

Két ——

“Chị dâu, em thật sự không có ý gì khác đâu. Thật ra đây là hai đứa nhỏ nhà em tự góp tiền mua để cảm ơn giám đốc.”

Giang Chí Quốc bước chân khựng lại, cố kiềm nén cơn giận, lặng lẽ nghe Tư Văn Lan tiếp tục giải thích.

“Hướng Nam nhà em năm nay không phải thi vào cấp ba sao, nó vẫn luôn ôm ấp ý định học tiếp lên cao! Nếu là mấy tháng trước thì em làm mẹ chắc chắn sẽ phản đối…”

Tư Văn Lan lấy hai con cá làm quà cảm ơn, là để bày tỏ lòng biết ơn với Giang Chí Quốc vì đã từng nhắc nhở cô mấy lời quan trọng.

Tấm lòng cảm ơn chân thành của mấy đứa trẻ, thật sự không thể bị xem là hối lộ được.

Lúc này sắc mặt của Giang Chí Quốc mới dần dịu đi, thong thả bước ra trước mặt Tư Văn Lan, cười nói:

“Đúng lúc quá nhỉ!”

“Vâng, em vừa ra khỏi cổng nhà máy thì ba chồng em đã kéo em lại, bắt em phải đưa cá đến xong mới được về.”

Tư Văn Lan cười bất đắc dĩ, khẽ lắc đầu.

“Về nói với đồng chí Khương Hướng Nam và Khương Hướng Bắc phải cố gắng học hành, tương lai tươi sáng đang chờ các cháu.”

Giang Chí Quốc khoanh tay sau lưng, nở nụ cười ôn hòa.

Tư Văn Lan mỉm cười.

“Đây là nấm khô ba em phơi, nấu với gà rất ngon.”

Nhận cá xong, Mạnh Hồng Anh cũng không khách sáo nữa, cười tươi mở túi nấm ra xem.

“Nhiều đồ ngon ghê, gà nấu nấm khô thơm hơn cả nấu thuốc.”

“Chị dâu thích là được rồi.”

Tư Văn Lan gật đầu với Giang Chí Quốc, đặc biệt nhấn mạnh:

“Tấm lòng của mấy đứa nhỏ em gửi đến là đủ rồi, em còn phải về nấu cơm tất niên.”

“Ở lại ăn trưa với anh chị đã rồi hãy về.” Mạnh Hồng Anh mời nhiệt tình.

Tư Văn Lan liên tục xua tay, xoay người định rời đi: “Ba chồng em còn đang chờ ngoài kia, xưởng trưởng với chị dâu cứ tiếp tục việc nhà đi.”

“Nếu tôi nhớ không nhầm thì đồng chí Tư Văn Lan học trung cấp?”

Không hề báo trước, Giang Chí Quốc bất chợt hỏi một câu chẳng liên quan gì, nhảy từ chuyện ăn cơm sang học vấn.

Tư Văn Lan gật đầu thành thật: “Em tốt nghiệp trung cấp xong thì vào nhà máy làm ở bộ phận hậu cần.”

“Vậy chứng tỏ nền tảng học tập của cô vẫn ổn, nếu có thể thì nên học thêm chương trình phổ thông trung học, sau này nếu có cơ hội…”

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)