“Mau lại đây bưng bát mì ra bàn bên kia đi, sắp đến giờ ăn cơm rồi.”
Khương Văn Ngâm cảm thấy mình như đang ở trong mơ, ngơ ngác nghe theo lời dặn dò đi tới.
Cô đưa tay nhận lấy bát mì nóng hổi vừa mới ra lò, do chính tay Chung Văn Tú đưa cho.
Bưng bát mì trong tay, nhưng ánh mắt Khương Văn Ngâm vẫn luôn dừng lại trên người Chung Văn Tú.
Như thể muốn cẩn thận phân biệt một phen, xem rốt cuộc trước mắt có phải là ảo giác hay không.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây