“Nói là giấu thì cũng không chính xác, mấy thứ đó cứ như thể bỗng dưng biến mất, biệt tăm biệt tích, chuyển đi sạch sẽ, không để lại chút dấu vết nào.”
“Ban đầu chúng ta còn tưởng là bị tàu hàng giữa đường chở đi, nhưng điều tra một hồi, dường như trong khoảng thời gian đó không có chiếc tàu hàng nào đến gần…”
Lư Nham lại hừ lạnh một tiếng, ánh mắt nhìn Lư Lam Nguyệt càng thêm khinh miệt.
“Cô muốn nói gì, chẳng lẽ muốn nói cho tôi biết lúc làm nhiệm vụ thì gặp ma, mấy thứ đó đều bị chuyển đi một cách thần bí?”
Lư Lam Nguyệt nuốt nước miếng, không dám nói cho Lư Nham biết, hiện tại trong tổ chức quả thực có người suy đoán như vậy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây