Khương Hoài Tự gãi cằm: “Cũng không hẳn là không thể...”
Khương Hoài Chương suýt nữa thì cho em trai một cái cốc đầu.
“Nhà mình có gia phả đấy, nhà họ Mạnh mới chuyển đến đây mấy chục năm thôi, làm sao có liên quan gì được?”
“Suốt ngày nói chuyển thế này chuyển thế nọ, em không sợ tổ tiên hiện về tìm em sao?”
Khương Hoài Tự lập tức cụp đuôi, nhỏ giọng khấn bái: “Tổ tiên họ Khương tha thứ cho con…”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây