Dường như chỉ có quân ngũ mới là nơi anh thực sự thuộc về.
Nếu không phải vì tình cờ kết nối lại được với trưởng phòng Vương, có lẽ anh sẽ thà đơn độc đấu tranh với kẻ thù đến hơi thở cuối cùng.
Nhìn anh, lòng Khương Văn Ngâm dâng lên một niềm kính phục sâu sắc, và cô thầm cảm thán.
Nghĩ đến kẻ địch, cô chợt nhớ mục đích của mình hôm nay:
“À đúng rồi, tôi đến đây là có chuyện muốn bàn với anh.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây