Lục Thừa Kiêu không phủ nhận cũng không khẳng định, chỉ nói.
“Để tôi suy nghĩ thêm.”
Vừa nói, đôi lông mày thanh tú của anh lại hơi nhíu lại như ngọn núi nhỏ.
Mỗi lần nhìn thấy anh cau mày, trong lòng Khương Văn Ngâm đều có cảm giác khó tả như bị đè nén.
Cô cố kìm nén chính mình lại, không đưa tay lên vuốt phẳng lông mày cho anh, ngồi xuống, dịch người sang gần anh hơn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây