Tối qua cô chỉ lo xác nhận tâm ý của Khương Thiền Âm mà vui mừng, quên mất chuyện này rồi.
Khương Văn Ngâm hối hận, nhưng mà chặn người ta ở ngoài thì lại là bất lịch sự.
Cô đành phải nhắm mắt dẫn người vào, bê mấy cái ghế ra sân, kiên nhẫn nặn ra nụ cười.
“Chú, thím đợi một chút, tôi vào gọi Thiền Âm ra.”
Bí thư Trương ôn hòa đáp một tiếng, cũng không ngồi, khách khí đứng tại chỗ, quan sát tiểu viện này.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây