Cánh tay cô gái nhỏ nhắn, thon thả, duỗi ra từ xa đưa tới.
Hai người như mọi khi, vẫn giữ khoảng cách lễ phép.
Khoảng cách này, ai nhìn vào cũng không nghĩ nhiều.
Thấy Mạnh Tầm Châu do dự, Khương Thiền Âm vội vàng giải thích.
“Lần trước anh đã giúp em, em rất biết ơn, em nghĩ Mạnh Khê cũng hay đau ốm, nên cũng xin cho hai anh em một cái.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây