Khương Văn Ngâm bị chính ý nghĩ của mình chọc cười.
Nhưng dường như cũng không phải là không có khả năng này.
Xét cho cùng, anh mới khôi phục thị lực, hẳn là giống như đứa trẻ, cái gì cũng tò mò?
Nghĩ đến đây, Khương Văn Ngâm vội vàng đặt bát trong tay xuống, nhanh chóng mở nắp bát đang úp trên đó, miệng ngân nga.
“Tèn ten ten! Canh sườn hầm củ sen!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây