Cố gắng nặn ra một nụ cười như không có chuyện gì xảy ra với anh ta.
Khoảnh khắc ấy, lồng ngực Mạnh Tầm Châu như bị thứ gì đó va phải, vừa chua xót vừa đau đớn.
Khương Cương Liệt nghe thấy lời của Khương Thiền Âm, càng thêm ngông cuồng.
“Nghe thấy chưa, người ta là bông hoa của thôn đã lên tiếng rồi, mày có quan hệ gì với người ta mà còn muốn ra mặt thay người ta? Cũng không lấy nước tiểu ra soi gương xem lại mình đi!”
“Tao tuy rằng trong thôn không được mọi người chào đón, nhưng dù sao thành phần cũng không có vấn đề gì, mày dám đánh tao sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây