Tình cảm giữa Khương Cương Liệt và Vu Thư Văn vừa mới trở nên dễ chịu hơn nhờ sự trở về của Khương Thanh Thanh. Bao năm qua, nếu chẳng may bị lộ rằng ông ta thực ra chỉ là một kẻ nghèo kiết xác trước mặt Vu Thư Văn... Nghĩ đến thôi mà da mặt Khương Cương Liệt đã thấy nóng bừng, tựa như đang đứng bên bờ vực.
Ông ta bất giác siết chặt nắm tay, đứng sau lưng hai mẹ con họ, qua kẽ hở giữa hình ảnh họ soi gương, nhìn lại mình. Sao ông ta lại già nhanh đến thế? So với Khương Hoài Tự, hai người chẳng hề giống như cùng tuổi.
Đó cũng là lý do ông ta không thể nhận ra đối phương ngay. Tại sao Khương Hoài Tự vừa rời khỏi thôn Bạch Vân đã phát tài, mà người gặp vận may đó lại chẳng phải là ông ta? Nếu ông ta may mắn hơn thì đã chẳng phải sợ hãi đủ điều thế này...
Vu Thư Văn đã khoác lên mình và Khương Thanh Thanh những bộ trang phục đắt đỏ nhất, rồi lại nhìn thoáng qua Khương Cương Liệt trong gương, nhăn mũi với vẻ không hài lòng.
“Này lão Khương, chẳng phải ông cũng nên thay quần áo một chút sao? Chúng ta cùng ra ngoài mà, đứng cạnh ông, giá trị bộ đồ mới của mẹ con tôi nhìn ít nhất phải giảm một nửa.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây