Lục Thừa Kiêu, ngược với vẻ lạnh lùng thường ngày, hôm nay lại có vẻ trầm ngâm, hỏi thêm:
“Bán nhanh vậy sao? Lần trước cô nói đã chuẩn bị khá nhiều cơ mà.”
Bất ngờ trước sự quan tâm của anh, cô ngước nhìn kỹ anh hơn. Nhưng gương mặt anh vẫn giữ nguyên nét bình thản, chẳng lộ ra cảm xúc gì. Cô đoán chắc gần đây mấy người theo dõi anh không còn đến gây sự, nên tâm trạng anh thoải mái hơn, muốn trò chuyện nhiều hơn một chút.
Nghĩ vậy, cô mỉm cười, vui lây cho anh, rồi tiếp tục kể:
“Lần trước tôi nghĩ số nguyên liệu ấy sẽ đủ dùng trong thời gian dài, không ngờ bán được tốt đến vậy. Hôm nay khi dọn hàng ở nhà máy điện, chính nhà ăn của nhà máy đã tới tìm tôi đấy. Họ còn ký hợp đồng mua tương ớt của nhà tôi nữa cơ!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây