“Tất nhiên rồi! Vì cô vừa xinh đẹp lại thông minh mà!”
Hai người trò chuyện cười đùa không ngớt, không nhận ra Khương Thiền Âm ở bên cạnh vẫn đang lặng lẽ nhìn theo bóng Mạnh Tầm Châu. Mãi đến khi đã đi xa, cô ấy mới thu ánh mắt lại, nụ cười trên môi cũng lặng lẽ biến mất.
Khương Thiền Âm nhìn trộm Khương Văn Ngâm và Mạnh Khê, thầm vuốt nhẹ môi mình, không khỏi tự hỏi sao chỉ nhìn Mạnh Tầm Châu thôi mà mình lại không kìm được mỉm cười thế này.
Cô ấy vùi mặt vào tay, không biết là mặt nóng hay lòng bàn tay nóng, chỉ cảm thấy hơi thở trở nên gấp gáp kỳ lạ, và cả nhịp tim cũng rộn ràng đến lạ.
Cô ấy hít sâu để ổn định lại, hy vọng không ai nhận ra. Nhưng vừa định thành công, Mạnh Khê đã bất ngờ quay đầu, ngây thơ hỏi:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây