Khương Văn Ngâm mỉm cười khi thấy mẹ cười đáp lại mình, rồi quay đầu nhìn vào bếp, thấy Chung Văn Tú đang bận rộn bên bàn làm mì.
Thấy Khương Văn Ngâm đi vào, Chung Văn Tú vui vẻ chào:
“Văn Ngâm dậy rồi à? Nghe nói tối qua cháu sang đưa đồ ăn cho tiểu Lục, sáng nay chúng ta không gọi cháu dậy, định cho cháu ngủ thêm chút. Có mệt không? Còn buồn ngủ thì vào ngủ tiếp đi nhé.”
Khương Văn Ngâm xấu hổ, ngại ngùng xua tay:
“Không sao đâu ạ, cháu ngủ ngon rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây