“À… để tôi bôi thuốc cho anh.”
Cô nói hơi ngượng, dè dặt tiến lại gần, sợ Lục Thừa Kiêu cảm thấy không thoải mái.
Cô giữ khoảng cách một bước, rướn người về phía trước, cố gắng tỏ ra hết sức nghiêm túc.
Tư thế này thật gượng gạo, như đang nhón chân với lấy thứ gì đó.
Khương Văn Ngâm quyết định dựa vào mép bàn, ít ra cũng giúp cô đứng vững hơn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây