Âm thanh của Tần Trấn vang rền như sấm đánh,vang vọng khắp toàn bộ Nguyên Sơn khiến cho vô số đệ tử đều giật mình run cả người.Nhìn bộ dáng này,xem ra là ngày hôm nay những đệ tử bản thổ của Thánh Châu đại lục này thật sự dự định gây khó cho Chu Nguyên.
Hiển nhiên, đám người Tần Trấn này cũng không phải đồ ngốc. Bọn hắn biết, sở dĩ đám người Kiều Tu, Tống Uyển Khê dám có lực lượng chống lại mình, chính là bởi vì có Chu Nguyên đứng ra làm chỗ dựa.Thế nên chỉ cần bọn hắn có thể tiến hành áp đảo được Chu Nguyên trước mặt bao người.Như vậy tất cả những đệ tử khác sẽ tự nhiên minh bạch một điều,rằng uy nghiêm của đệ tử bản thổ của Thánh Châu đại lục bọn hắn là không thể khiêu khích.
Từng ánh mắt kia đều hội tụ về phía Chu Nguyên.
-Hừ,Chu Nguyên,niệm tình đồng môn, nếu như ngày hôm nay ngươi có thể đưara lời xin lỗi đối với các đệ tử bản thổ của Thánh Châu đại lục chúng ta, thì chúng ta có thể coi như là chưa từng biếtđược hành động cũng như lời nói xấc xược lúc trước kia của ngươi. -Ánh mắt của Tần Trấn nhìn về phía Chu Nguyên với vẻ lăng lệ ác liệt,cất giọng uy hiếp.
-Bằng không thì tất cảđệ tử bản thổ của Thánh Châu đại lục chúng ta sẽ không để cho ngươiđược yên!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây