Trên đường núi, Chu Nguyên nhìn thấy bóng người trước mặt, một tay hắn khẽ thả lỏng phía sau. Chu Nguyên cũng phát hiện ra tia hàn ý trong mắt Lục Phong, hắn sẽ nhăn mày.
Từ trong ánh mắt của Lục Phong, tuy nói cũng không nhiều nhưng Chu Nguyên rõ ràng cảm nhận được ánh mặt của Lục Phong đó là loại ánh mắt cực kỳ khinh thường, còn có loại của một đám người cao cao tại thượng đang nhìn xuống người ở tầng dưới.
Loại ánh mắt này, kỳ thật so với kiểu khinh thường thể hiện ở ngoài mặt càng chán ghét hơn gấp bội, nó đại biểu cho việc: mặc kệ ngươi làm cái gì, tự thân hắn đều cao quý hơn ngươi.
Cho nên, đối mặt với ánh mắt này của Lục Phong, Chu Nguyên chậm rãi nói:
-Đầu tiên, ta cùng ngươi không có liên quan gì, về phần giẫm lên trên đầu ngươi, ta cũng không có hứng thú gì. . .
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây